Chùm 47 dự thi sáng tác thơ “Rực rỡ sắc mầu miền cửa biển” của tác giả Võ Đông Anh

Võ Đông Anh

Bút danh: Cát vàng Anh

Ngày sinh : 7/7/1958

Điện thoại : 0982535118

Quê quán: Sa Huỳnh , Quảng Ngãi

Nơi ở: xã Diên Thọ, Diên Khánh, Khánh Hoà

 

 

NHỚ MÙA CÂU MỰC CÔN SƠN

Côn sơn, mùa mực rực đèn câu

Chi chít trùng xa lẫn sao trời

Nồm săn, sóng trắng từ khơi lại

Nhào lắc con thuyền , mắt đổ sao

Mực đỏ dào lên ,mực đứng đèn

Vươn cần vợt xúc ,múc sao băng

Mực trào xịt túi ,phi hỏa tiễn

Sóng đập phủ thuyền, nước láng lai…

Đã mấy con trăng ,thao thức trắng

Mắt trừng sâu đáy, mắt đỏ hoe

Mình dầm ướt nước, tay teo nước

Vẫn cất câu ca đỡ nhớ nhà

Mỗi độ nồm nam, biển Côn Sơn

Triệu hoa đèn biển ,triệu sao trời

Triệu con mắt đỏ ,đời cơ cực

Thương những mảnh đời đắm biển khơi ! ( * )

 ( * ) Năm 1998 cây bão số 5 đổ bộ bất thường vào vùng biển Côn Sơn, Cà Mau, Kiên giang làm thiệt mạng hàng nghìn người và hàng nghìn tàu thuyền bị đắm chìm. Vì lúc đó đang mùa câu mực nên ghe thuyền khá đông

 

 

CỬA BIỂN QUÊ TÔI

 

Những ngày biển động tôi ra cửa

Ngắm những con thuyền lướt sóng vào bờ

Sóng, sóng ngang tàng xô vào bãi

Vỗ ầm! Rung đất, bụi tung bay

Những “ông” sóng vươn cao như đỉnh núi

Bổ nhào, trắng xóa, vỡ nát tan !…

Chiếc thuyền nan chìm lỉm giữa sóng tràn

Rồi trỗi dậy, bao con người nhanh tay chèo chống.

Cửa biển quê tôi

Những ngày biển động

Cả dân làng ra bến ngóng âu lo

Biển bây giờ, sắm máy lớn tàu to

Cửa lại cạn, thuyền ra vào càng khó

Cửa biển cạn, cắt bớt nồi cơm của làng tôi đó

Những con thuyền phải bỏ bến đi xa !…

Những người chị người cha mất việc làm hậu cần nghề cá

Làng thiếu vắng đàn ông cả năm dài đằng đẳng

Xa tình thương con cái vợ chồng

Bà mẹ buồn ra bến ngóng trông

Những đứa con đi xa có về qua cửa cạn

Người vợ ôm con trông ngày trông tháng

Có tiền gửi về cho tụi nhỏ học hành…

Hỡi các chuyên gia, các nhà cứu nạn

Hãy về đây nạo vét thông luồng

Cho ghe thuyền ra vào cửa thông thương

Cho làng biển quê tôi giàu lên đầm ấm!

 VĐA

Bài viết khác

Tác giả: minhtri